Chương trước
Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)  
Chương 1844 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo   Chương 1845 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(2)   Chương 1846 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(3)   Chương 1847 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc   Chương 1848 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(2)   Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc   Chương 1862 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(2)   Chương 1863 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(3)  
setting
Chương sau

 

"Hôm nay là đại hội của vạn tộc, hy vọng thiên hạ thái bình, thương nghị hòa bình cho thương sinh vạn thế, mong rằng chư vị cho thương sinh thiên hạ chút mặt mũi.”

"Nếu như chư vị đã không tình nguyện tham gia đại hội, vậy có thể rời đi, Nhân tộc đương thời nguyện ý hòa đàm, chứ không phải e sợ các ngươi.”

Khí phách của Trung Châu Đại Đế lộ ra, ông ấy nhìn chăm chú vào các vị Long Vương, trong mắt bao phủ hàn ý lạnh lẽo.

Mặc dù Đại thế thay đổi rất nhiều, nhưng tâm cảnh của ông ấy không hề thay đổi, ông ấy là đế vương, đã từng là Trung Châu Đại Đế, thống trị cả một vùng lục địa rộng lớn, cho dù là thủ đoạn hay lòng dạ, đều không phải tầm thường.

Bây giờ, thời thế thay đổi khôn lường, ông ấy cũng nhận được ấn ký Thiên Tử, nếu nói về cảnh giới và thực lực, mặc dù không sánh bằng Tứ Hải Long Vương, nhưng có một số thứ, cảnh giới và thực lực không thể so sánh được.

"Nếu thật sự không tình nguyện tham gia, vậy rời đi đi.”

Giọng nói của Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng theo sau, hai vị Đại Đế này đại biểu cho Đông Hoang và Trung Châu, theo một ý nghĩa nào đó, hai người bọn họ thật sự có thể quyết định rất nhiều vấn đề trong ngày hôm nay.

"Cuồng vọng!”

"Chúng ta tới đây đã là cho Nhân tộc đương thời các ngươi mặt mũi rồi, chẳng nhẽ các ngươi cho rằng bọn ta tới đây để cầu hòa?”

"Thật nực cười, lời của các ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ thật sự cho rằng bọn ta tới cầu hòa sao?”

"Không lẽ các ngươi cho rằng chỉ một tên Cố Cẩm Niên mà có thể chống lại Hải tộc bọn ta?”

Ngay lúc này, bốn vị Thái tử của Hải tộc lần lượt lên tiếng, bọn họ vô cùng ngạo nghễ, trước kia bọn họ chính là thiên kiêu của thiên kiêu, ở thời đại Thượng Cổ, bọn họ đều là những kẻ sống sót sau cùng bò ra từ biển thây núi xác.

Huống chi những kẻ đứng trước mặt bọn họ bây giờ chỉ là bầy kiến hôi?

Sao bọn họ có thể có kính sợ được? Cái từ “bình đẳng” cũng không tồn tại trong suy nghĩ của bọn họ.

"Vậy theo ý của chư vị chính là, lần đại hội của vạn tộc này, căn bản chư vị không muốn nghị hoà?”

Tô Văn Cảnh lên tiếng, ông ấy tiến lên phía trước, khí tức Thánh Nhân tràn ngập, ông ấy nhìn bốn vị Thái tử một cách chăm chú.

"Nghị hòa?”

"Các ngươi cũng xứng sao?”

Có vị cường giả Long Hoàng mở miệng, ông ta nhìn về phía Tô Văn Cảnh, nói ra suy nghĩ trong lòng.

Đúng vậy. Nghị hòa ư? Lời này mà Nhân tộc đương thời cũng dám nói ra sao?

Đúng là nhảm nhí.

Đây là suy nghĩ trong lòng Hải tộc, có lẽ cũng là suy nghĩ trong lòng của năm tộc Thượng cổ.

Nghe người kia nói vậy, trong lòng mọi người đều kìm nén lửa giận, cho dù là thủ lĩnh của hay tướng sĩ khi nghe vậy cũng khó mà kiềm nén nổi cơn tức giận như núi lửa đang chực chờ phun trào được.

Đối bọn họ mà nói, những lời này là vũ nhục và khinh thường.

Sức mạnh của năm tộc Thượng cổ là không thể chối cãi, bọn họ đến từ thời đại Thượng Cổ huy hoàng, nhưng bây giờ lại bị áp chế bởi Thiên địa, Nhân tộc đương thời lại xuất hiện thêm một Cố Cẩm Niên.

Bọn họ lấy cái gì mà kiêu ngạo như vậy?

Nơi này là đại hội của vạn tộc, là nơi vạn tộc thương nghị hòa bình, vậy mà dám hống hách ngang ngược như vậy sao?

"Vậy theo ý của chư vị, không cần tiếp tục nói về đại hội của vạn tộc này nữa? Nếu là vậy, thì để chúng ta nói thẳng với Cố Cẩm Niên đi.”

Vĩnh Thịnh Đại Đế mở miệng.

Sắc mặt ông ấy vô cùng bình tĩnh, nhìn thẳng vào mấy người Hải tộc, nếu không muốn nói chuyện, thì cũng không cần nghị bàn gì nữa đâu.

Nghe vậy, mấy người Hải tộc nhếch miệng cười lạnh, nhất là Bắc Hải Long Vương, trực tiếp lên tiếng.

"Đừng có mà lôi Cố Cẩm Niên ra dọa chúng ra, đại hội của vạn tộc là sân nhà của hắn, vì sao hắn không xuất hiện? Tứ đại Long Vương của Hải tộc đều đã xuất hiện, đây là cho Nhân tộc đương thời các ngươi bao nhiêu mặt mũi, ngươi biết không?”

"Là các ngươi không tôn trọng chúng ta trước, bây giờ còn dám nói như vậy? Không cảm thấy buồn cười sao?”

Giọng nói của Bắc Hải Long Vương vang lên, vịn vào chuyện này mà công kích đại hội vạn tộc.

"Cố Thánh đang minh ngộ Thánh pháp, không phải là không xuất hiện, hơn nữa lần nghị bàn này, chúng ta cũng có tư cách tham dự.”

Thánh Nhân Trung Châu lên tiếng.

"Các ngươi cũng xứng sao? Hai vị Thánh Nhân thì cũng được đi, dù sao thì Hải tộc ta cũng có vài phần nể trọng Thánh Nhân, nhưng những người khác thì sao? Nói khó nghe chút thì bọn chúng tính là cái thá gì?”

Tây Hải Long Vương mở miệng, cao cao tại thượng mà miệt thị.

Trong số Tứ Hải Long Vương, chỉ có duy nhất Đông Hải Long Vương là vẫn chưa nói gì.

Dù sao thì thân phận của ông ta cũng khác hẳn so với những người khác.

Chỉ là ngay lúc này.

Vùng Bắc Mạc.

Những âm thanh khủng bố vang lên, từng đầu Yêu Thần tuyệt thế xuất hiện, thân ảnh của bọn họ cực kì to lớn, kinh khủng ngập trời.

Mười vị Yêu Thần đồng thời hiện thân.

Từ vùng Bắc Mạc lao thẳng tới kinh đô Đại Hạ.

Yêu điểu to lớn, yêu thú hung ác, đầu rồng thân rắn v...v…nhìn cực kỳ quái dị.

Thập đại Yêu Thần xuất hiện, hóa thành mười đạo bóng người, xuất hiện bên ngoài cung Vĩnh Dạ.

Bọn họ đi thẳng vào đại điện, ánh mắt bất thiện, trông còn lạnh lẽo hơn cả Hải tộc.

"Chư vị Yêu Thần, vinh hạnh!”

Nhìn thấy Yêu Thần, Tô Văn Cảnh tiến lên phía trước mấy bước, vụ việc của Hải tộc cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của ông ấy.

Đối đãi với mọi người đều dùng thái độ khách khí.

Chỉ là, đối mặt với thái độ khách khí của Tô Văn Cảnh, thập đại Yêu Thần không thèm quan tâm, cũng chẳng nhìn ông ấy một cái.

Một vị Yêu Thần mở miệng, lời nói tràn ngập hàn ý.

"Cố Cẩm Niên đâu? Không phải nói là tổ chức đại hội của vạn tộc sao? Vì sao hắn không xuất hiện? Chẳng nhẽ muốn thể hiện ta đây hơn người? Đạt tới Cửu Trọng Thiên nên xem thường Cổ tộc chúng ta?”

Vừa nói đã muốn gây sự.

Rất rõ ràng, lần này năm tộc Thượng cổ tới là để gây sự.

Trong nháy mắt, sắc mặt mọi người trở nên cực kỳ khó coi.

Dù biết là năm tộc Thượng cổ chắc chắn sẽ gây chuyện nhưng thật không ngờ tới, còn chưa ngồi vào bàn nghị sự mà rắc rối đã tới rồi.

Không những thế, chuyện này còn phải do chính Cố Cẩm Niên ra mặt xử lý?

Làm gì có ai không biết Cố Cẩm Niên đang tập trung minh ngộ Thánh đạo?

Gây sự vào lúc này, thật ti bỉ, thật khiến người ta buồn nôn.

Đây chắc chắn là cố ý!

"Chủ nhân không ra mà để một bầy chó đón khách, thật đúng là quá buồn cười, tư thái của Thánh Nhân là như vậy sao?”

Lúc này, một giọng nói vang lên.

Là Ma tộc.

Mấy trăm bóng đen xuất hiện, chung quanh xuất hiện cảnh quỷ khóc sói gào, cực kỳ đáng sợ.

Ma tộc xuất hiện rồi, bọn họ cực kỳ căm hận Cố Cẩm Niên.

Đương nhiên thái độ và cách nói chuyện càng không thể chấp nhận nổi.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đại điện rơi vào trầm tĩnh, mùi thuốc súng nồng nặc.

 

Chương trước
Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)  
Chương 1844 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo   Chương 1845 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(2)   Chương 1846 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(3)   Chương 1847 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc   Chương 1848 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(2)   Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc   Chương 1862 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(2)   Chương 1863 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(3)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.04967 sec| 2453.086 kb